Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

Sinh viên - bạn cần gì?

Sinh viên - bạn cần gì?

Gửi các bạn sinh viên những trăn trở của một người trẻ tuổi.

Giờ này có thể bạn đang ngủ rất ngon. Tôi thì không dù đồng hồ chỉ đúng 5h sáng. Mấy nay cứ trăn trở nhiều thứ, thức khuya lắm! Nhiều khi cũng thắc mắc không biết mình có phải 25 tuổi không? Thấy mình già so với tuổi quá.

Đây không phải là một chủ đề to tát hoặc mới mẻ gì, nhưng tôi trăn trở nên chia sẻ, thế thôi!

Tôi nhớ trong một tác phẩm nào đó của nhà văn Phan Việt có đoạn: “Nếu có một thời điểm nào đó trong cuộc sống, mà chúng ta cần phải và nên bị dúi xuống bùn lầy tăm tối, tốt nhất hãy chọn lúc 18 – 25 tuổi, lúc mà bạn có cả sức khỏe lẫn sự dẻo dai, cả hưng phấn lẫn thất vọng, cả niềm tin sắt đá lẫn sự ngoan cố mù quáng, cả sự hiểu biết bằng bản năng và trực giác chưa bị pha tạp lẫn sự tăm tối vì mơ hồ nhận thấy những lực cản của xã hội. Nghĩa là có tất cả mà lại chẳng có gì vững chắc”. Tôi hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ của tác giả. Tôi đặt tên cho khoảng thời gian ấy là Tuổi Trẻ. Chẳng phải dưới 18 hoặc trên 25 thì không trẻ nữa, nhưng tôi thấy 8 năm ấy mới thật sự là đẹp nhất của giai đoạn tuổi trẻ. Ở cái tuổi ôm trọn thời sinh viên này, lẽ ra các bạn phải dấn thân thật nhiều, trằn trọc, suy tư thật nhiều về cuộc đời, về xã hội, về dân tộc,… thậm chí mất ăn mất ngủ, thao thức đêm dài.

Có quá nhiều câu chuyện kể về những con người sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, cùng cực để rồi họ có động lực vươn lên thành công. Tôi từng đọc và cả tiếp xúc với những con người ấy và tôi nghĩ: “Nếu ở trong hoàn cảnh đó, mình cũng sẽ có động lực vươn lên như họ thôi”. Hoặc cũng không thiếu những câu chuyện về những người thành công được sinh ra trong một nền tảng gia đình rất tốt, ba mẹ đều thành công và họ ý thức được tầm quan trọng của việc đầu tư vào giáo dục cho con cái. Tôi cũng biết và tiếp xúc với nhiều người thuộc nhóm này, rồi tôi cũng từng nghĩ: “Gia đình họ có điều kiện và nền tảng như vậy, việc họ thành công không có gì đáng ngạc nhiên cả”. Nếu bạn cũng có những suy nghĩ giống như tôi cho hai trường hợp trên, thì tôi chia sẻ rằng đó chỉ là sự biện hộ thôi. Cả hai nhóm người trên đều đáng ngưỡng mộ và trân trọng bởi họ đã nỗ lực vươn lên trong cuộc sống. Tôi thì thuộc nhóm người ở giữa và tôi nghĩ mình giống đa số các bạn. Nói một cách văn vẻ đây là nhóm người mắc kẹt ở mức trung bình về nhiều mặt. Gia đình tôi không giàu, nhưng cũng không quá nghèo (tuy là hơi nghèo vào cái thời đất nước còn khó khăn, gia đình nào cũng vậy thôi). Tôi học không xuất sắc, nhưng cũng không dở. Tôi không tự ti, nhưng cũng chẳng tự tin về mình lắm. Tôi không có nhiều mối quan hệ trong cuộc sống, nhưng cũng có không ít bạn bè,… Tôi nói như vậy chỉ để muốn chia sẻ với bạn rằng ai cũng có thể vươn lên cho dù xuất thân trong hoàn cảnh gia đình như thế nào, thành tích học tập ra sao, thông mình vừa vừa, thông minh kiệt xuất, hay ngu si đần độn,… Chỉ cần một tư duy đúng đắn, nuôi dưỡng khát vọng lớn và dám dấn thân lăn xả từng việc nhỏ bằng tất cả trách nhiệm của mình. Ai cũng có thể vươn lên!

Cứ mỗi lần tiếp xúc với các bạn sinh viên là tôi lại đau đáu trong lòng. Những câu hỏi các bạn đặt ra cho tôi nhiều khi khiến tôi phát bực nhưng phải làm chủ cảm xúc để giữ thái độ bình tĩnh. Hoặc cũng không ít lần khi nghe hỏi xong, tôi chỉ biết cười trừ vì thật sự không biết phải trả lời sao cho thỏa đáng nữa. Tôi xót xa không biết tại sao những câu hỏi ấy lại được nêu lên dù biết là không nên vùi dập từ trong trứng nước, cần khuyến khích dám đặt câu hỏi khi có thắc mắc vì đó là cách rất hay để học hỏi. Nhưng thông qua những câu hỏi ấy, tôi thấy một thực trạng tư duy kém cỏi, thiển cận và bị động đang ăn sâu vào trong nhiều bạn sinh viên.

Trong một lần tọa đàm thân mật với khoảng 20 bạn sinh viên đến từ nhiều trường đại học khác nhau, có một bạn sinh viên năm cuối khối ngành kinh tế hỏi tôi rằng: “Anh ơi, trong 4 năm học đại học, em không tham gia hoạt động hoặc đi làm thêm gì hết, vậy thì bây giờ em điền cái gì vào CV để xin việc đây anh?”. Khi tôi hỏi ngược lại những người tham dự hôm ấy là ai cũng ở trong tình trạng giống vậy, thì quá ngạc nhiên là khoảng 60% cánh tay giơ lên. Trời ơi! Tôi chỉ muốn hét thật to với nhóm bạn trẻ đó (may là tôi giữ được sự bình tĩnh để từ tốn chia sẻ): “Các em ơi, sao các em đi tìm một thứ mà chắn chắn là không có trên đời này vậy? Các em muốn thành công mà không phải trả giá? Các em muốn học giỏi mà không có những đêm thức trắng vùi đầu vào đèn sách sao? Làm gì có cái thứ đó trên đời này”. Tôi đang nói đến một tư duy vô cùng nguy hiểm ở các bạn sinh viên, tư duy mì ăn liền. Cái gì cũng muốn có ngay kết quả mà không phải bỏ công sức. Cái gì cũng muốn người ta mang đến dâng cho mình, ngồi rung đùi mà hưởng trái ngọt.

Khi huấn luyện một khóa học với chủ đề “Sẵn sàng cho sự nghiệp”, tôi ngạc nhiên khi thấy có khá nhiều bạn sinh viên mong muốn bước vô khóa học để được nghe về cách trả lời phỏng vấn, cách viết CV sao cho hay, cách làm sao để thi đậu vào chương trình MT (Management Trainee – đây là một cuộc thi nhằm tìm kiếm những tài năng trẻ của các tập đoàn đa quốc gia rất được giới sinh viên quan tâm). Nói chung là các bạn cần những cái có thể xài được liền, tạo kết quả ngay tức thì. Thực dụng không có gì là xấu cả, tuy nhiên nó chỉ phát huy hiệu quả khi bạn có một nền tảng nhận thức vững chắc về sự nghiệp, về tư duy lãnh đạo, về phong cách làm việc, về văn hóa ứng xử nơi công sở,... Hay nói một cách khác là nội lực của bạn có mạnh thì kỹ năng mới phát huy tác dụng. Khi hỏi thăm thì tôi biết được các bạn rất ít tham gia vào những hoạt động xã hội, các câu lạc bộ đội nhóm và nỗ lực vươn lên nhiều vai trò lãnh đạo khác nhau. Vậy mà ai cũng muốn thi đậu vào MT? Tôi giả sử các bạn may mắn trả lời phỏng vấn tốt để vào được chương trình này, thì liệu bạn có “sống” và tỏa sáng được trong đó hay không là điều bạn cần suy nghĩ. Tôi rất tâm đắc với cách nhìn nhận của Chuyên gia giáo dục Giản Tư Trung rằng “Ta là sản phẩm của chính mình”, vậy thì cái sản phẩm BẠN ngày hôm nay có cạnh tranh được với những “đối thủ” khác về tư duy, nhận thức, thái độ, kiến thức, kỹ năng,… hay không? Đối với đồ ăn thì người ta cũng ráng suy nghĩ cho ra những phương cách “mì ăn liền” để đáp ứng với đỏi hỏi ngày càng gắt gao và cạnh tranh của xã hội, nhưng với thành công thì làm sao có thể như vậy được?

Tư duy thứ hai là tư duy đòi hỏi. Các bạn đòi hỏi nhiều quá, nhiều hơn những gì các bạn bỏ ra. Các bạn sinh viên đa số đều rất tự tin về kiến thức của mình, đó là con dao hai lưỡi. Tự tin là tốt, nhưng tự tin bao nhiêu thì cần phải nỗ lực chui rèn bản thân không ngừng. Các bạn đang dán cái mác “ĐẠI học” quá lớn vào mình để kết luận rằng kiến thức đã đủ cho công việc và mình có quyền đòi hỏi công ty phải trả mức lương tương xứng với 4 năm dùi mãi kinh sử trên ghế nhà trường. Có nhiều bạn khi tôi hỏi về công việc bạn mong muốn sau khi ra trường, bạn mô tả muốn làm việc cho các tập đoàn đa quốc gia với thu nhập ít nhất là 800 USD/tháng. Tôi hỏi tiếp: “Vậy em có cái gì để người ta phải trả em 800 USD/tháng?”. Bạn… cứng họng!

Các bạn ơi, mơ lớn là tốt. Bạn muốn mức lương bao nhiêu cũng được, không những 800 USD/tháng, mà thậm chí 8000 hay 80.000 USD cũng được. Nhưng, bạn cần phải trả lời câu hỏi là bạn có cái gì để người ta phải trả cho bạn mức lương đó? Bạn có nghĩ công việc photocopy cũng có thể làm xuất sắc hơn bình thường được hay không? Bạn phải thay thế tư duy đòi hỏi bằng một tinh thần cống hiến hăng say, không ngại việc, không chê việc, làm với tất trách nhiệm và chuẩn mực cao nhất để đổi lại kinh nghiệm và sự tín nhiệm. Chứng minh cho họ thấy đi đã, khoan đòi hỏi, rồi bạn sẽ được trả công xứng đáng sau này.

Ngoài ra, các bạn chỉ muốn nhận mà không muốn trả giá. Từ “giá” ở đây tôi muốn nói ở cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Tôi diễn thuyết cho sinh viên khá nhiều, cái gì miễn phí thì bạn đến đông lắm. Nhưng cái gì cần một khoản đầu tư để học hỏi sâu hơn thì hình như với bạn nhiêu đó “hàng” miễn phí là đủ rồi. Bạn chê mắc, bạn tiếc tiền, bạn thấy không cần thiết. Rồi thì sau này cái giá mà bạn thật sự sẽ trả còn đắt hơn nhiều. Bạn tiếc tiền đầu tư vào bản thân thì xem như bạn cũng tiếc thành công.

Cuối cùng, điều khiến tôi trăn trở nhiều nhất ở các bạn sinh viên là các bạn không có một khát vọng lớn. Cách đây hai tuần, tôi kết hợp với một tổ chức nhân sự uy tín để tổ chức một khóa huấn luyện dành cho những sinh viên đã qua chọn lọc, nhằm mục đích trang bị cho các bạn cách tư duy của một nhà lãnh đạo tương lai. Khóa huấn luyện kết thúc rồi nhưng dư âm của nó khiến tôi trằn trọc mãi. Tôi băn khoăn, lo ngại về Tuổi Trẻ hiện nay, lứa tuổi mà tôi cũng thuộc về. Rồi Việt Nam chúng ta sẽ ra sao khi mà những con người chủ nhân tương lai của đất nước lại có những suy nghĩ và biểu hiện như vậy? Trách ai bây giờ đây? Tôi không dám vơ đũa cả nắm, bởi tôi tin rằng vẫn có rất nhiều bạn trẻ đang từng ngày nỗ lực vươn lên với những khát vọng lớn lao, phục vụ trước hết cho đất nước, sau đó mới đến bản thân mình. Nhưng tôi muốn dấy lên một thực trạng đáng báo động ngày nay ở một số lượng lớn các bạn sinh viên: các bạn suy nghĩ nhỏ quá. Đó là chỉ mong làm sao có đủ tiền sống mỗi ngày; làm sao có thể thi đậu tốt nghiệp tốt nghiệp nếu không sẽ bị ba mẹ la; làm sao để có thể tìm được một công việc ổn định sau khi ra trường; làm sao có thể tự lo được cho bản thân sau khi tốt nghiệp,... Tôi cũng từng như vậy, y chang các bạn thôi. Nhưng bạn ơi, bạn cần biết rằng điều đáng sợ nhất của một đất nước không phải là nghèo nàn về tài nguyên khoáng sản; không phải là đất nhỏ ít dân; mà điều đáng sợ nhất là đất nước ấy chỉ tập hợp những con người không dám khát vọng lớn, không dám ước mơ lớn. Ai cũng muốn nước mình giàu mạnh, ai cũng muốn Việt Nam có thể vươn ra tầm châu lục, thậm chí là sân chơi toàn cầu; nhưng ai cũng suy nghĩ nhỏ nhặt, ai cũng chỉ nghĩ cho riêng cho bản thân mình thôi thì làm sao có thể cùng nắm tay nhau đi lên được đây? Bạn có thể trông chờ điều gì trong khi mỗi ngày mình chỉ biết la cà những quán café, quán nhậu, những thú vui cho quên đời quên sầu, giết thời gian. Tôi thật sự lo, lo lắm các bạn ạ!

Than vãn rồi cũng thế thôi, bây giờ cần phải làm gì đây? Câu hỏi này quả là rất rộng và quá khó với tôi. Nhưng nếu chỉ được chọn một điều duy nhất để chia sẻ với sinh viên, trong giới hạn kinh nghiệm và hiểu biết của mình, tôi muốn nói rằng các bạn cần phải CHỦ ĐỘNG. Các bạn còn bị động quá, điển hình là mỗi khi tọa đàm (tức là một dạng hỏi đáp chia sẻ kinh nghiệm), tôi hỏi là có ai có câu hỏi gì không thì chỉ một sự im lặng đáng sợ xuất hiện. Tôi hỏi tại sao thì các bạn nói rằng đến đây để được nghe anh chia sẻ gì đó. Các bạn ơi, cần phải thay đổi tư duy ngay đi, CHỦ ĐỘNG lên. Đừng ngồi đó mà mong người ta đem thành công đến với bạn. Đừng chỉ biết nộp đơn rồi cầu mong nhà tuyển dụng gọi điện và mời bạn ký hợp đồng. Đừng mỗi ngày chỉ có đến trường rồi quay về nhà mà mong mình sẽ tỏa sáng trong sự nghiệp sau này. Đừng kêu than oán trách việc giáo dục đại học thế này thế kia, thiếu thực tiễn, toàn lý thuyết,… Ai cũng có công việc và trách nhiệm của họ thôi. Nhiệm vụ của bạn là học và hãy biết nỗ lực học một cách chủ động. Nó xuất phát từ ý thức “Ta là sản phẩm của chính mình” để chuyển vai trò đầy tớ sang vai trò ông chủ của quá trình học. Chính bạn mới là người đề ra những cái mình cần học dưới sự hướng dẫn của thầy cô hoặc những người trước, rồi nỗ lực học tập bằng phương pháp học sáng tạo. Sự học cũng cần mở rộng cách nhìn nhận. Không phải cứ phải có cái bàn, cái ghế, quyển vở, cây bút thì mới gọi là học. Học ở bất kì đâu, học từ bất kì ai. Chỉ cần một cái đầu rộng mở, chịu khó quan sát, trao đổi, đánh giá, phân tích, thắc mắc là được. Thay đổi cả hệ thống thì khó, nhưng thay đổi bắt đầu từ chính bản thân mình thì ai cũng làm được, chỉ là bạn có muốn hay không thôi?

Vài trăn trở của một người trẻ tuổi gửi đến Tuổi Trẻ. Giai đoạn 18 – 25 thật đẹp, đừng phung phí thời gian để biến mình thành một thế hệ lu mờ của xã hội.

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

Xét tuyển Nguyện Vọng 2 Học Sư phạm Mầm Non và Giáo dục Tiểu học

Ngày đăng: 02/08/2014

Nên xét tuyển Nguyện Vọng 2 Học Sư phạm Mầm Non và Giáo dục Tiểu học ở đâu?

 

Trường Cao Đẳng Sư Phạm Hải Dương
THÔNG BÁO TUYỂN SINH


I.CÁC NGÀNH HỆ CAO ĐẲNG SƯ PHẠM CHÍNH QUY :

1. Các ngành đào tạo :

Ngành học Mã ngànhKhối xét tuyển
Sư phạm Mầm nonC140201M
Giáo dục Tiểu họcC140202A,A1,C,D123456
2. Đối tượng tuyển sinh: Học sinh đã tốt nghiệp Trung học phổ thông hoặc tương đương. 
3. Hình thức đào tạo và bằng cấp:
- Thời gian đào tạo: 03 năm.
- Hình thức đào tạo : Chính quy tập trung
- Bằng cấp : Sinh viên sau khi tốt nghiệp được cấp bằng Cử nhân cao đẳng theo quy định của Bộ GD&ĐT
4.Phương thức tuyển sinh : Xét tuyển Nguyện vọng 2
   Nộp phiếu báo điểm thi ĐH, CĐ khối M,A,A1,C,D123456 + Điểm ưu tiên >= Điểm xét tuyển tối thiểu vào hệ cao đẳng do Bộ GD&ĐT đã công bố
   - HS, SV khi học tập tại trường được hưởng các chính sách ưu tiên, được hưởng học bổng và xét miễn giảm học phí; được xác nhận vay vốn theo quy định của Nhà nước.
   - HS,SV được ưu tiên bố trí chỗ ở trong KTX theo số lượng quy định của Trường.
Thông tin chi tiết liên hệ tại :                                
Liên hệ: Thầy Lộc Hotline: 0914.914 862 Email: tholoc85@gmail.com
Địa chỉ : Phòng tuyển sinh Trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội
Số 5 , đường Mỹ Đình, phường Mỹ Đình 2, quận Nam Từ Liêm, TP Hà Nội ( cách bến xe Mỹ Đình 300m )
Website:http://bachkhoahanoi.edu.vn 
Ngoài ra: Trường còn mở các lớp hệ Trung cấp Chuyên nghiệp ngành Sư phạm Mầm non và Giáo dục Tiểu học và liên thông từ Trung cấp lên Cao đẳng chính quy ngành Sư phạm Mầm non và Giáo dục Tiểu học

Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2014

Có một thứ "đồ bỏ" nhưng sểnh ra là mất

Chồng là "đồ bỏ" trong nhà
Thế mà hễ cứ "hở ra - mất liền"
Ngoài kia có mấy "cô tiên"
Muốn "nhặt đồ bỏ", dùng liền dùng ngay
Mười ông thì chín ông này
Được các cô "nhặt", mặt mày hớn lên
Nên chị em chớ có quên
"Đồ bỏ" cũng phải giữ liền trong tay
Đừng có sơ sểnh, mất ngay
Phải luôn để ý từng giây, từng giờ
Đẻ lấy hai cái "gông" to
"Quàng" vào cổ để không cho tung hoành
Kiểm soát giấc ngủ, bữa ăn
Giờ làm, giờ nghỉ cho thành thói quen
Hết giờ làm, cấm bon chen
La cà quán xá, làm quen bạn bè
Không đi cà pháo cà phê
Cấm tiệt phây búc, kẻo mê mệt người
Lên đấy lắm đứa trời ơi
Nó giăng, nó bẫy, nó mồi chài cho
Trong ví chớ để tiền to
Găm cho vài chục phòng hờ đổ xăng
Để cho có muốn "lăng nhăng"
Cũng không đủ "lực" mà thanh toán tiền
Ra đường cấm đeo kính đen
Mỗi khi thấy gái khỏi nhìn lung tung
Quần áo không phải "cắm thùng"
Luộm thuộm cho gái nó đừng bám theo
Còn mình, là mỡ, cứ treo
Lửng lơ ở trước miệng mèo, thèm không?
Chị em nào đã có chồng
"Đồ bỏ" cũng giữ, kẻo không thì phiền

Nỗi niềm nhà chật

Nhà có hai chục mét vuông
Cho nên chẳng có phòng, buồng phân chia
Bếp kiêm luôn chỗ để xe
Khu vực tiếp khách tối kê đệm nằm
Cũng chẳng cần có phòng ăn
Trải chiếu xuống đất là thành "mâm" ngay
Nhà tắm, toa lét ở đây
"Dùng chung" nên cũng có ngày "phiền" ghê
Đang tắm con lại đòi "đi"
Nên quếnh quáng chẳng cọ kỳ tay chân
Tối đến cả nhà quây quần
Giờ ngủ ríu rít cùng nằm với nhau:
Bố, mẹ nằm chặn hai đầu
Hai con nằm giữa , "phân" nhau rõ ràng
Thằng bé quờ tay phải sang
Là phải thấy mẹ rõ ràng chỗ ni
Con chị mắt mở ti hi
Phải nhìn thấy bố, không thì gào lên
Nhà chật thật lắm nỗi phiền
Vợ chồng muốn "tỏ nỗi niềm", cũng gay
Phải chờ con chị ngủ say
Thằng em ngon giấc hai tay thôi quờ
Có hôm "rình" đến hàng giờ
Con chị thức, thằng em mơ màng cười
Mắt bố thì sụp lại rồi
Đành "bỏ của chạy lấy người" cho xong
Hôm con chị ngủ chổng mông
Thì thằng em thức chơi, không chịu nằm
Bố trèo sang mẹ "hỏi thăm"
Thằng em đuổi: "bố về nằm chỗ kia"
Bố đành lũn cũn bò về
"Giao ban" cứ phải "nửa khuya" mới làm
Bảo sao chẳng muốn, chẳng ham
"Sung sướng" mà cứ... "vừa làm vừa run"
Giờ con còn bé, đỡ hơn
Khi "nó" lớn, mình "nhịn" luôn cho rồi.
Nhà chật là nhà chật ơi.....

Đôi lời gửi tới vợ yêu


Em ơi anh cố hỏi anh
Vì sao giờ chúng mình thành... khác xưa
Không phải anh đang đẩy đưa
Thanh minh, kiếm cớ đổ thừa cho em
Nhưng mà em thử nghĩ xem
Nếu anh nói đúng thì em... nên làm
Đàn ông là vốn ngang tàng
Nên mong ước vợ dịu dàng như ai
Anh mong ước mỗi sớm mai
Em vui vẻ, không “hát” bài quát con
Bát đũa sau mỗi bữa cơm
Em mang đi rửa đừng lườm nguýt anh
Nhà cửa đôi lúc tanh bành
Cho dù anh có “góp phần” bày thêm
Thì anh vẫn cứ muốn em
Cười tươi như lúc mới quen lần đầu
Mong em hãy bớt càu nhàu
Dù nhiều việc đổ lên đầu em lo
Cuối ngày nếu có em chờ
Đón anh ở cửa sau giờ tan ca
Hỏi anh “câu hỏi làm quà”
Cho anh ngụm nước, thế là anh vui
Dù mệt gấp năm gấp mười
Cũng tan hết sau nụ cười của em...
Thế mà hình như em quên
Cả năm rồi chẳng thấy em hỏi gì...
Đôi khi anh mệt, ngủ khì
Ước gì em nhẹ ôm ghì lấy anh
Đừng sang phòng của con nằm
Sáng ra lại bảo anh rằng “vô tâm”
Biết rằng em bận muôn phần
Vẫn mong đừng để áo quần nhăn nheo
Ở nhà cũng hãy yêu kiều
Chứ đừng vơ vội “mặc liều” cho xong
Những khi trò chuyện với chồng
Em đừng xẵng giọng, trống không, cục cằn
Em cứ nhỏ nhẹ nói năng
“Hiệu quả” sẽ gấp nghìn lần gào lên
Đừng suốt ngày nói chuyện tiền
Khen “thằng” hàng xóm “giỏi, hiền, ga lăng”
Anh không có thói lăng nhăng
Em đừng vô lý đổ xằng, ghen tuông
Mỗi khi có chuyện gì buồn
Mong em nói rõ ngọn nguồn anh xem
Cứ để anh đoán mò thêm
Có khi lại khiến đôi bên hiểu lầm...
Bọn mình đâu phải thánh thần
Sống cùng nhau lại càng cần hiểu nhau
Nói với em một đôi câu
Để anh biết mình “ở đâu” trong nhà
Mong em sẽ mãi là hoa
Ngày càng tươi thắm, mặn mà hơn xưa...

Truyện tranh: Tăng lương á? Đừng có mơ!


Truyện tranh: Tăng lương á? Đừng có mơ! - 1
Truyện tranh: Tăng lương á? Đừng có mơ! - 2
Truyện tranh: Tăng lương á? Đừng có mơ! - 3
Truyện tranh: Tăng lương á? Đừng có mơ! - 4

Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Thơ chế vui về con gái

Ngày đăng: 23/04/2014
Gái xưa đâu biết trèo tường. Gái nay giận lẫy bỏ nhà theo trai.
Con gái thời nay thật lạ đời
Bóng đá, đấu vật gì cũng chơi
Võ thuật, quyền anh rồi bắn súng
Thuốc lá, bia rượu cũng ăn chơi
Con gái thời nay cũng thích phơi
Quần đùi áo lưới khắp mọi nơi
Kêu ca nam giới đòi bình đẳng
Nhưng mà cởi trần chẳng dám chơi.
***
Gái xưa thủ tiết thờ chồng
Gái nay thủ tiết thờ chồng... theo trai.
Gái xưa dạ một, vâng hai
Gái nay mà bảo là quai cãi liền.
Gái xưa thùy mị thục hiền
Gái nay như mấy kẻ điên ngoài đường.
Gái xưa may vá tỏ tường
Gái nay chỉ biết tìm đường shopping.
Gái xưa mới thật là xinh
Gái nay như thể... "tinh tinh xổng chuồng ".
Gái xưa ăn nói dịu dàng
Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê.
Gái xưa vừa gặp đã mê
Gái nay nhìn kỹ vẫn chê như thường.
Gái xưa đâu biết trèo tường
Gái nay giận lẫy bỏ nhà theo trai.
Gái xưa làm lụng quen tay
Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi nhìn...

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Ký túc xá Trường trung cấp Bách khoa Hà Nội

Ký túc xá Trường trung cấp Bách khoa Hà Nội
“ Khoa học - An toàn - Tiện nghi -  Lành mạnh “
 Ký túc xá Trường trung cấp Bách khoa Hà Nội
"An cư mới lạc nghiệp" - câu nói đầy chiêm nghiệm của cha ông ta luôn "nóng hổi" ở mọi thời đại đã khẳng định sự ổn định với một chỗ ở tốt chính là khởi nguồn để phát triển sự nghiệp, tạo ra những thành công vượt bậc sau này. Được sự cho phép của của Ủy ban Nhân dân TP. Hà Nội về việc phối hợp quản lý và khai thác sử dụng các khu Ký Túc xá của thành phố, sáng ngày 20/2/2013, Trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội cơ sở 3 đã  khởi công xây dựng khu ký túc xá mang đến hơn 700 chỗ ở lưu trú cho sinh viên Trung cấp Bách Khoa trong năm học 2014-2015 này. Đến ngày 20/6/2014 khu Ký Túc Xá sinh viên của trường đã hoàn thành và đi vào sử dụng.
Ký túc xá Trường trung cấp Bách khoa Hà Nội
Để tạo sự an tâm cho phụ huynh và giúp đỡ sinh viên có hoàn cảnh khó khăn được sinh hoạt và học tập tại một chỗ ở an toàn, ổn định BGH nhà trường đã quyết tâm hoàn thiện công trình một cách nhanh nhất để sinh viên có thể vào ở ngay trong năm học 2014-2015. Dành hơn 700 chỗ lưu trú cho sinh viên Trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội đã khẳng định sự quan tâm của BGH và BQL KTX để sinh viên có thể học tập, sinh hoạt và tạo ra một nét văn hóa cộng đồng tại KTX. Sinh viên Trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội được tham gia các hoạt động xã hội và được giới thiệu cơ hội thực tập, cơ hội việc làm tại một số công ty liên doanh trong các hoạt động tại Ký Túc xá. Với phương trâm luôn luôn mong muốn sẽ được hợp tác và phục vụ tốt nhất cho sinh viên hiện tại và trong tương lai.
Ký túc xá Trường trung cấp Bách khoa Hà Nội
Tính đến thời điểm này thì Trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội cơ sở 3 là trường trung cấp đi đầu trong việc xây dựng KTX hỗ trợ chỗ ở cho sinh viên tại khu vực Hà Nội, KTX của trường nằm ở trung tâm thành phố Hà Nội, để tạo điều kiện thuận lợi cho việc đi lại, học tập, sinh hoạt và vui chơi giải trí của sinh viên. Các nhà trọ xung quanh các cơ sở đào tạo của nhà trường giá cả đắt đỏ và an ninh không được đảm bảo vì vậy, việc xây dựng hỗ trợ chỗ ở cho sinh viên tại khu KTX khang trang và hiện đại với chi phí thấp nhất chính là một hoạt động thiết thực để giúp sinh viên chuyên tâm học hành. Đây cũng chính là một trong những công tác an sinh xã hội và hỗ trợ sinh viên nghèo của Trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội.
Hiệu trưởng Trường Trung cấp Bách khoa Hà Nội thầy Bùi Quang Thịnh
Thầy  Bùi Quang Thịnh – Hiệu trưởng trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội chia sẻ: "Không những chăm lo đào tạo tri thức cung cấp nguồn nhân lực chất lượng cho xã hội, Trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội  còn chú trọng đến vấn đề sinh hoạt và đời sống cho mỗi sinh viên của nhà trường. Đại đa số sinh viên  là con em ở Khu vực 1, 2 và Khu vực 2 Nông thôn, vì vậy mà chi phí ăn ở, học tập của các em tại một thành phố lớn sẽ tốn kém và gặp nhiều khó khăn. Một chỗ ở an toàn, chi phí thấp và thuận lợi sẽ tạo sự an tâm cho sinh viên trong quá trình học tập và phát triển năng lực bản thân. Nhà trường sẽ liên tục cập nhật thông tin, hỗ trợ và khuyến khích sinh viên vào ở tại các khu Ký Túc xátrong năm học sắp tới với những điều kiện tốt nhất. ”
 Ký túc xá Trường trung cấp Bách khoa Hà Nội
Sinh viên Hoàng Thị Tuyết Nhung - Lớp KT04 hào hứng chia sẻ: “Em rất vui vì năm học tới, sinh viên Bách Khoa đã có khu Ký Túc xá, giá rất sinh viên và đầy đủ các dịch vụ thuận tiện cho việc ăn ở và học tập. Hiện tại em đang ở trọ ở bên ngoài. Khi biết các tin về Ký Túc xá mới, em thực sự rất vui mừng và bị lôi cuốn. Em sẽ đăng ký 1 suất vào ở tại Ký Túc xá này.
Khu KTX bắt đầu xây dựng vào tháng 2 năm 2013 và được khánh thành đưa  vào sử dụng ngày 20 tháng 6 năm 2014, với diện tích trên 3.000m2, cách cơ sở 3 của trường 1500m gần với Sân vận động Mỹ Đình – địa chỉ thuộc số 28 Tân Mỹ - Mỹ Đình - Từ Liêm - Hà Nội . Khu KTX có cấu trúc hình chữ U, có sức chứa hơn 700 chỗ, 40 phòng ở cho sinh viên và các phòng chức năng. Kích thước mỗi phòng ở trên 30m2  chưa kể các công trình phụ và ban công. Phòng ở khép kín, có nhà tắm, vệ sinh và chỗ phơi quần áo, là nơi cung cấp điện, nước sạch 24/24 qua đồng hồ và trang bị hệ thống chiếu sáng, quạt điện, có giường tầng, kệ , bàn học, giá mắc quần áo trong phòng. Đại sảnh  rộng 150m2 ngay trước văn phòng ban quản lý, là nơi tổ chức thường xuyên các hoạt động văn hóa, văn nghệ, có 01 máy chiếu màn ảnh lớn, có đủ bàn ghế  để tổ chức hội họp, các hoạt động thể thao như thi đấu bóng bàn, cầu lông, đá cầu, thi hát karaoke… góp phần cải thiện thiết thực đời sống tinh thần cho sinh viên KTX. Toàn bộ khu KTX có hệ thống Wifi để sinh viên kết nối internet miễn phí tạo thuận lợi cho các em học tập và nghiên cứu.
            Khu KTX trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội có nhà ăn rộng 350m2 thoáng  mát sạch sẽ, hợp vệ sinh có khả năng phục vụ từ 200 đến 400 suất ăn hàng ngày. Riêng bữa trưa và tối, sinh viên ở khu ký túc được Nhà trường trợ giá với mức ăn 2000đ/suất.
Để việc quản lý có hiệu quả, Ban quản lý đã có sự phân công trách nhiệm hợp lý từng thành viên trong ban. Hàng tuần đều có họp giao ban thường xuyên để tổng kết rút kinh nghiệm công tác và đề ra công tác tuần tiếp theo. Khu ký túc cũng thành lập Đội tự quản gồm những sinh viên tích cực ở khu nội trú luôn phối hợp tốt với Ban quản lý ký túc xá là các thầy cô trong trường, đội bảo vệ, theo dõi sinh viên vắng mặt thường xuyên và những sinh viên vi phạm hàng ngày để nhắc nhở kịp thời.
Ban quản lý ký túc xá cũng thường xuyên tổ chức các hoạt động phong trào nhằm tạo sân chơi lành mạnh cho sinh viên sinh hoạt trong khu nội như: vào tối thứ 2, 4, 6 hàng tuần có chiếu chương trình về kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp, giáo dục đạo đức lối sống văn minh..hay chiếu phim cuối tuần cho các em xem giải trí, thi hát Karaoke, thi cầu lông, nấu ăn, thi hát những bài hát truyền thống....với phương trâm  “Học mà chơi, chơi mà học”
Ứng dụng CNTT vào công tác, từng bước chuyên nghiệp hóa trong quản lý
Nhận thấy CNTT góp phần đắc lực và mang lại hiệu quả, tiết kiệm chi phí trong công tác sinh viên tại KTX, BGH nhà trường đã triển khai và đưa vào sử dụng phần mềm quản lý sinh viên bằng công nghệ Camera tại cổng và các điểm ra vào để kiểm soát an ninh, ra vào ký túc xá.
CNTT góp phần giúp KTX nắm bắt tình hình diễn biến sinh viên nhanh hơn, thu nhập và cung cấp thông tin nhanh, chính xác và đồng bộ hơn, giúp việc kiểm tra, kiểm soát, việc chấp hành nội quy cơ quan và KTX tốt hơn
Trong thời gian vừa qua, KTX đã phát động nhiều phong trào: “Ký túc xá không mùi rượu, bia, không muig thuốc lá”, “ Ký túc xá không bịch nilon, túi rác”, “Ký túc xá Xanh – Sạch – Đẹp – Văn minh – An toàn – Thân thiện”…. Đây là mục tiêu KTX đang hướng tới bắt đầu bằng việc từng bước xây dựng và khẳng định văn hóa KTX và văn hoa chung của trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội cơ sở 3
Đặc biệt trong tư duy của mình, BQL KTX luôn mong muốn phát huy tối đa tri thức, năng lực và bản lĩnh của sinh viên trong việc xây dựng văn minh KTX. Bởi lẽ, không ai khác, chính sinh viên là những người chủ thực sự của mái nhà chung KTX.  Vì vậy, trong thời gian tới KTX hướng đến các chương trình, hoạt động nhằm nâng cao vị trí, vai trò, trách nhiệm của sinh viên trong viêc tạo ra môi trường sống, sinh hoạt, vui chơi, rèn luyện tốt và chất lượng cao, góp phần nâng cao chất lượng đào tạo và quan trọng hơn là hình thành một thế hệ tri thức trẻ ý thức, trách nhiệm, góp phần xây dựng nhà trường ngày càng phát triển.
Sinh viên trong KTX của trường đến từ hơn 60 tỉnh thành trong cả nước, mỗi em là mỗi tính cách và hoàn cảnh khác nhau nhưng cùng chung khát khao được học tập và sinh hoạt dưới mái trường Bách Khoa Hà Nội. Khu KTX Nhà trường đã trở thành mái nhà chung của các em trong suốt cuộc đời sinh viên, ghi dấu quãng thời gian chuẩn bị hành trang trước ngưỡng cửa cuộc đời. Việc xây dựng mô hình “Khu KTX an toàn – văn minh – không có tội phạm và tệ nạn xã hội” là một điều quan trọng củng cố niềm tin của không chỉ phụ huynh, học sinh mà còn của toàn xã hội về ngôi trường Trung cấp Bách Khoa Hà Nội – nơi đào tạo nguồn nhân lực chất lượng cao cho xã hội.

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Chuyện dành cho sinh viên sắp tốt nghiệp

 Tất nhiên là học càng cao càng tốt, biết càng nhiều càng hay, nhưng vẫn phải nhìn đến mục tiêu sau này.
Không phải anh cầm tấm bằng đại học hay cao hơn mà oai nhé. Tôi học trung cấp vẫn ngẩng cao đầu.
chuyện cho sinh viên sắp tốt nghiệp
   Mấy bà mẹ ngồi than thở với nhau. Một bà nói:
- Tìm việc làm cho con bây giờ khó quá! Con gái tôi tốt nghiệp khoa Du lịch trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn với tấm bằng khá và bảng điểm “đẹp” mà mấy năm ròng gõ cửa nhiều nơi nhưng không thể kiếm cho mình một công việc ổn định. Vừa qua nó đành cùng đứa bạn mở một quán bán hàng ăn sáng tại một ngõ nhỏ gần nhà.
   Bà khác tham gia:
- Con gái tôi cũng vậy! Nó tốt nghiệp đại học luật hai năm mà không xin được việc, bèn mở quán bán cà phê kiêm đồ ăn sáng. Nhưng việc kinh doanh đâu có dễ dàng, thua lỗ suốt, nên vừa qua nó đã quyết định sang nhượng lại cửa hàng và tiếp tục tìm vận may cho mình bằng cách... đi lấy chồng!
   Bà thứ ba nói:
- Thằng con trai tôi học ở nước ngoài về, có bằng tiến sĩ hẳn hoi mà phải tạm thời “giấu” bằng đi để xin vào làm ở một cơ quan nhà nước.
- Thế cháu làm gì? - Một bà hỏi.
- Cháu làm lễ tân!
   Mấy bà tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Làm lễ tân?
- Vâng! Hàng ngày cháu chuyên làm công việc điếu đóm, rót nước pha trà mời khách và các “sếp”!
   Các bác thấy không!
- Con các bác học cao thật nhưng bây giờ vẫn chỉ cầm tấm bằng đẹp thôi mà có khi còn phải dấu đi ấy chứ.
- Thằng Chọn con Lựa nhà bên kia. Học Trung cấp thôi mà xe hơi nhà lầu đầy đủ. Đúng là Chọn Lựa! đúng con đường, đúng nhu cầu xã hội sẽ giúp mình và xã hội phát triển phải không các bác.
Theo 24h

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

Trung cấp Bách Khoa Hà Nội : Truyện ngắn "NHÀ QUÊ RA PHỐ"

Trung cấp Bách Khoa Hà Nội : Truyện ngắn "NHÀ QUÊ RA PHỐ" 
Trung cấp Bách Khoa Hà Nội : Truyện ngắn "NHÀ QUÊ RA PHỐ" Một đêm dài Tễu không hề chợp mắt. Trước mắt anh là biển cả mênh mông, không bờ bến, tối đen như mực. Tễu một mình lần mò tìm cho mình một cây bèo tây nhằm định hướng cho cái sự trôi này. Dòng nước vô định cứ cuốn những cây bèo đi.
Mặt trời lên tỏ tự khi nào. Tễu vùng dậy đi tìm Nhà Thơ. Chỉ có Nhà Thơ mới giúp anh thoát hiểm.
Theo chỉ dẫn của Thị Nở, Tễu tìm tới cái chòi lá chơ vơ giữa cánh đồng. Nhà Thơ ngồi xếp chéo chân thiền tự do, một lối tu thân tùy hứng. Tễu quỳ xuống chân Nhà Thơ cầu cạnh.
- Ta biết nhà ngươi cần gì rồi. Ở đời ai thiếu cái gì thì cần cái đó. Nhà người thiếu một thứ căn bản nhất ở đời này, sự chế định văn hóa. Kẻ thù nào cũng sợ cái sâu sắc vô thường. Điều này hiện lên nét mặt kẻ hiểu biết. Muốn có nó cần một sự tu luyện khổ hạnh, không thể sở hữu một sớm một chiều. Không có bất cứ cái gì có thể đổi được, mua được văn hóa của con người đâu chú em ạ. Nhớ lấy điều này. Văn hóa nhà quê là chỉ số tối thượng.
Tễu không hiểu gì cả, chỉ biết rằng mình đang thiếu một thứ rất quan trọng. Chỉ còn cách mời Nhà Thơ tới nhà hàng để đóng vai một biểu tượng như một thứ trừ tà. Đấy là phép phù thủy.
- Mong Nhà Thơ nhận lời cứu giúp. Sự hiện diện của ngài sẽ được đền đáp xứng đáng theo thỏa thuận. Linh cảm báo cho tôi biết rằng rất cần cái vía của ngài.
Nhà Thơ không gật cũng không lắc.
- Được, ta hiểu ý của ông chủ nhà hàng rồi. Thịt chó là thứ tầm thường… Ta không thể hiện diện thường xuyên ở một nơi như thế. Khi nào vượng khí ta sẽ tới. Thật tình, cái thứ nước đái bò quyến rũ đó…
Nhà Thơ đứng bật dậy đi một đường quyền, gió vù vù thổi.
Tễu rời cánh đồng, Nhà Thơ không tiễn. Mắt Tễu sáng lên. Cuộc tiếp xúc ngắn ngủi với Nhà Thơ khiến Tễu ngộ ra nhiều điều. Đời là một ẩn số, chỉ có kẻ nào ngộ ra một thứ ánh sáng văn hóa mới tồn tại được. Một thứ văn hóa chỉ có ăn mày mới có được.
Tễu đi về cửa hàng, chân bước như bay. Có một cái gì đó thôi thúc trong lòng khiến anh nhẹ bẫng. Rất có thể anh đang ấp ủ một vần thơ.
Quá trưa rồi mà cửa hàng vắng teo. Thị Nở báo cáo vừa xảy ra chuyện. Một đám phụ nữ vào quán, gọi bia và mẹt thịt chó chặt. Thịt chó hôm nay bị dai như đỉa già, lại có mùi thum thủm nữa. Đám đàn bà hất tung mẹt thịt chó ra sân, vung vãi khắp nơi. Những con chó hoang ngoài đường chạy vào ăn thịt chó vương vãi. Không ai dám đuổi chúng đi. Một cảnh tượng rùng rợn.
Tễu chạy ra kiểm tra thịt chó chặt, vẫn ngon đấy chứ. Kẻ nào đã đưa mẹt thị chó đểu này vào nhà hàng? Cô gái bán thịt chó khóc tu lên như một kẻ thật tình. Lý Thông nhận được tin chạy đến. Nhà hàng hoang tàn như sau cơm động đất.
Lý Thông khẳng định:
- Chắc chắn là thằng Bờm đã làm chuyện này. Thịt chó của tôi thuộc diện đẳng cấp nhất vùng. Thằng bạn nối khố của tôi có quyển sách chế biến thịt chó do cụ nó để lại, quyển sách này được viết ra cách đây gần 4 nghìn năm. Tôi đã học thuộc lòng quyền sách này rồi, không thể có mẹt thịt chó dai như đỉa hoặc có mùi thum thủm được. Phải điều tra ra kẻ nào đã hại tôi, đánh vào danh dự và uy tín làm ăn của tôi. Tôi đang ấp ủ dự án xuất khẩu chó chặt sang nhiều nước trên thế giới. Thế là nó giết tôi rồi.
Lý Thông ôm mặt khó tu lên. Đàn ông mà khóc là nghiêm trọng lắm. Giám đốc Tễu hứa sẽ thuê thám tử tư trên thành phố về điều tra vụ việc.
Lý Thông đau khổ ra về, vừa đi vừa chửi:
- Khốn nạn thật. Muốn làm ăn chân chính cũng không xong!
Nguồn : 24h.com.vn